Mình vừa đọc xong bài mới trên báo Người Lao động có tựa đề Hàn Quốc “cấm cửa” lao động Việt Nam, lòng bỗng thấy vô cùng xót xa và buồn rười rượi đến vô hạn.
Bài báo cho biết mặc dù hạn ngạch tuyển dụng lao động nước ngoài của Hàn Quốc năm 2013 là 62.000 người, tăng 8% so với năm 2012, nhưng Hàn Quốc tiếp tục loại Việt Nam khỏi danh sách các nước được phân bổ chỉ tiêu hồ sơ.
Chẳng phải vì lao động Việt Nam yếu sức khỏe và kém chuyên môn, cũng không phải vì lười biếng, hay thường nhậu nhẹt gây sự đánh nhau hoặc hay ăn cắp vặt… Nếu có thế thì đã đi một nhẽ.
Đằng này lại vì một cái lý do không thể chấp nhận được về đạo lý, tinh thần và ý thức chính trị công dân dưới chế độ xã hội chủ nghĩa. Đó là: mặc dù đã được chính quyền hết lòng yêu thương tin tưởng, gửi gắm sang Hàn Quốc làm việc dưới danh hiệu vô cùng cao quí là “Lao động xuất khẩu”, nhưng một bộ phận không nhỏ trong số này không ý thức được trách nhiệm cao cả mà chính quyền và nhân dân giao phó, không “tiết chế được lòng tham” đối với bơ thừa sữa cặn của chủ nghĩa tư bản mà đành đoạn bỏ trốn, không chịu về lại mảnh đất quê hương, nơi đã nuôi nấng dạy dỗ họ nên người, cũng là nơi đã chắt chiu dành dụm nhiều mùa lúa, bán lấy vài ba chục triệu để chạy chọt đút lót cho họ có một suất được đi lao động xuất khẩu ở Hàn Quốc.
Bạc bẽo với quê hương đến thế là cùng. Thiếu chung thủy với gia đình, bố mẹ, vợ con, bồ bịch gái gú … đến thế, cũng là cùng.
Ở đây cũng cần phải nói thẳng rằng, cái bộ phận ấy không phải là bộ phận nhỏ nữa đâu, mà thực chất đã là một bộ phận rất, rất to. Theo một quí ông chuyên ngành môi giới cò mồi cho biết trong bài báo, tỉ lệ người lao động thân yêu của chúng ta đang tâm bỏ trốn ở lại Hàn Quốc là hơn 60%. Cái bộ phận này như vậy là quá, quá to.
Mình đã phải xót xa đến trào hai hàng nước mắt và nước mũi khi đọc những dòng dưới đây của báo Người Lao động nói về những hậu quả, hệ lụy khủng khiếp mà cái bộ phận rất to này đem lại: “Không chỉ khiến hàng chục ngàn người mất cơ hội dự kiểm tra tiếng Hàn mà còn khiến hơn 10.000 lao động đã có hồ sơ dự tuyển từ 2 năm qua không được chủ sử dụng lao động Hàn Quốc lựa chọn, ký hộp đồng”.
Ôi, thật là đau xót biết bao nhiêu khi hàng chục ngàn người mất cơ hội dự kiểm tra tiếng Hàn. Và đau buồn làm sao kể xiết, khi hơn chục ngàn người đã có hồ sơ nhưng không được những ông chủ Hàn Quốc ký hợp đồng.
Một cảm giác chua chát đến nghẹn ngào dâng lên khi nghe những lời phân trần của vị cò mồi môi giới: “Dù rất nỗ lực, triển khai hàng loạt biện pháp nhưng chúng ta không ngăn chặn được lao động bỏ trốn ở lại Hàn Quốc, dẫn đến phía bạn chưa đồng ý nối lại hợp tác lao động”.
Hỡi những con người trong cái bộ phận rất to kia! Đã bao giờ các người tự hào về bản thân là người con của dân tộc Việt Nam , một dân tộc đã từng đánh thắng hai đế quốc to là Pháp và Mỹ chưa? Để đến bây giờ các người đã khiến bao nhiêu con người nộp hồ sơ xin được lao động cho Hàn Quốc - thằng chư hầu nhãi nhép ngày xưa của Mỹ, rồi bị chúng nó lạnh băng gạt phắt. Chính các người, chứ không phải ai khác, đã làm cho danh dự của người Việt Nam bị xúc phạm.
Thôi, nói với cái bộ phận rất to như thế là đủ rồi. Mà chẳng biết bọn họ có hiểu và có thấm hay không nữa.
Ở đây, qua sự việc vô cùng đau xót này, rõ ràng nguyên nhân chính nằm ở khâu tư tưởng. Tư tưởng của lao động xuất khẩu Việt Nam tại Hàn Quốc là rất có vấn đề.
Mình xin được hiến kế sách gồm 3 điểm cốt lõi tới các cơ quan chức năng, ngõ hầu cứu vãn tình trạng trên:
Một là, ra sức tuyên truyền vận động, động viên khuyến khích anh em khi đã hết hạn hợp đồng thì nên mau chóng trở về quê hương. Anh em sẽ được bố trí vào làm xã đội, dân phòng, tổ xe ôm tự quản ở các bến xe, bến tàu hay ở các ngã tư có đèn xanh đèn đỏ.
Hai là, tuyên truyền và giáo dục mạnh mẽ, khẳng định rằng trước sau Hàn Quốc vẫn là một nước tư bản. Mà đã là tư bản thì việc chúng đang giãy chết là tất yếu. Anh em hãy mau chóng trở về trong vòng tay thân yêu của dân tộc trước khi bọn tư bản lăn ra chết hẳn kẻo hết đường về quê.
Ba là, đối với những anh em nào do điều kiện công tác hoặc hoàn cảnh cá nhân chưa thể về nước ngay được, thì khuyến khích anh em tìm mọi cách trốn sang định cư tại Bắc Triều tiên, là nơi tương đồng ý thức hệ nên dễ ăn dễ nói. Nơi đó cũng đang bừng lên ánh sáng chói lòa vô cùng hiếm hoi của Chủ tịch Kim Jong Un vĩ đại.
Bốn là, đối với những anh em do hậu quả của việc bộ phận rất to bỏ trốn, mà chưa được dự kiểm tra tiếng Hàn thì sẽ mời các chuyên gia Bắc Triều tiên sang đánh giá chấm điểm để có thể lên đường sang Bình nhưỡng đầu năm 2014. Đối với các anh em đã nộp hồ sơ, cần mua gấp vé máy bay của hãng hàng không xe bò Triều Tiên để anh em bay thẳng sang Bình Nhưỡng, từ đó tỏa về các nông trang giúp bà con thu hoạch rễ khoai, rễ sắn và vỏ cây để có cái cho vào mồm, chống đỡ qua năm 2013.
Hy vọng những dòng tâm huyết trên đây sẽ được các nhà hoạch định chiến lược xuất khẩu lao động quan tâm.
Sự nghiệp xuất khẩu lao động muôn năm !