Thưa bà Dilma Russef,
Đến tận hôm nay tôi vẫn chưa hết bàng hoàng, hụt hẫng và đau đớn vì cái “sự cố ngoại giao” vô tiền khoáng hậu này. Nước chúng tôi có câu: “Lời chào cao hơn mâm cỗ”. Bà cứ thử nghĩ mà xem, khi bà muốn đến chào hỏi bắt tay thân thiện với ai đó mà người ta lại lạnh lùng quay đi thì bà sẽ cảm thấy thế nào? Hẳn là bà sẽ đau đớn và xấu hổ lắm. Nói như thế để bà biết rằng chúng tôi không dễ dàng bỏ qua cho bà vụ này đâu, bà Russeff ạ.
Bà nhậm chức tổng thống vào ngày “tứ nhất” 01/01/2011, một ngày đẹp đối với người phương Đông chúng tôi. Với sự ủng hộ nhiệt tình của đương kim tổng thống lúc bấy giờ là ông Lula da Silva, người mà bà luôn coi như một người thầy, người anh trai yêu quí, bà đã đánh bại ứng cử viên Jose Serra để lên ngôi một cách vinh quang. Trong hai năm liên tiếp 2010 và 2011, tạp chí nổi tiếng FORBES đã xếp bà là một trong ba người phụ nữ quyền lực nhất thế giời. Mới đây thôi, tờ báo lừng danh TIME cũng đưa bà vào danh sách 100 người có ảnh hưởng nhiều nhất năm 2012. Như thế thì vinh quang và quyền lực của bà đã ở mức tột đỉnh. Cho dù như thế thì bà cũng đừng nên chủ quan. Theo những kiến thức mà tôi được học dưới mái trường thân yêu, chủ nghĩa mà bà đang dùng nó để vận hành đất nước Brasil yêu quí của bà thực ra đang ở vào thời kỳ “giãy chết”. Nó đang giãy thôi, còn nó chết lúc nào thì bà chẳng biết, tôi cũng chẳng biết, cũng chẳng ai có thể biết, may ra có trời mới biết được. Và đây mới là điều quan trọng, cho dù bà đang ở vị trí tột đỉnh nào đi chăng nữa thì bà cũng tuyệt đối không được đối xử với chúng tôi như thế, bà nhá.
Đến tận hôm nay tôi vẫn chưa hết bàng hoàng, hụt hẫng và đau đớn vì cái “sự cố ngoại giao” vô tiền khoáng hậu này. Nước chúng tôi có câu: “Lời chào cao hơn mâm cỗ”. Bà cứ thử nghĩ mà xem, khi bà muốn đến chào hỏi bắt tay thân thiện với ai đó mà người ta lại lạnh lùng quay đi thì bà sẽ cảm thấy thế nào? Hẳn là bà sẽ đau đớn và xấu hổ lắm. Nói như thế để bà biết rằng chúng tôi không dễ dàng bỏ qua cho bà vụ này đâu, bà Russeff ạ.
Bà nhậm chức tổng thống vào ngày “tứ nhất” 01/01/2011, một ngày đẹp đối với người phương Đông chúng tôi. Với sự ủng hộ nhiệt tình của đương kim tổng thống lúc bấy giờ là ông Lula da Silva, người mà bà luôn coi như một người thầy, người anh trai yêu quí, bà đã đánh bại ứng cử viên Jose Serra để lên ngôi một cách vinh quang. Trong hai năm liên tiếp 2010 và 2011, tạp chí nổi tiếng FORBES đã xếp bà là một trong ba người phụ nữ quyền lực nhất thế giời. Mới đây thôi, tờ báo lừng danh TIME cũng đưa bà vào danh sách 100 người có ảnh hưởng nhiều nhất năm 2012. Như thế thì vinh quang và quyền lực của bà đã ở mức tột đỉnh. Cho dù như thế thì bà cũng đừng nên chủ quan. Theo những kiến thức mà tôi được học dưới mái trường thân yêu, chủ nghĩa mà bà đang dùng nó để vận hành đất nước Brasil yêu quí của bà thực ra đang ở vào thời kỳ “giãy chết”. Nó đang giãy thôi, còn nó chết lúc nào thì bà chẳng biết, tôi cũng chẳng biết, cũng chẳng ai có thể biết, may ra có trời mới biết được. Và đây mới là điều quan trọng, cho dù bà đang ở vị trí tột đỉnh nào đi chăng nữa thì bà cũng tuyệt đối không được đối xử với chúng tôi như thế, bà nhá.
Bác sĩ Lula da Silva đang chăm sóc sức khỏe cho cô em gái Rousseff
Bà gây ấn tượng mạnh mẽ cho tôi, đó là việc bà đã thẳng tay quét rác, quét sạch những quan chức tham nhũng ra khỏi bộ máy của bà. Bà đã không hề e sợ nguy cơ “mất hết cán bộ để làm việc”, điều mà ở nước tôi được coi là tế nhị. Tham nhũng ở nước tôi ai cũng biết, ai cũng cảm thấy, chỉ có điều không có bằng chứng mà thôi. Mà bà cũng đừng vội cười chúng tôi, điều kiện và hoàn cảnh nước tôi nó là đặc thù, đặc thù lắm bà ạ. Tôi đã từng bày tỏ lòng ngưỡng mộ và khâm phục của tôi đối với bà qua entry “Chống tham nhũng ở Brasil: 7 tháng sa thải 7 bộ trưởng”. (Nói thật với bà, nhìn những gương mặt bộ trưởng mà bà đã sa thải, tôi vẫn thấy tội tội làm sao ấy, vì ở nước tôi, mấy tay này cùng lắm là bị nhắc nhở phê bình mà thôi). Tuy nhiên, cho dù tôi có ngưỡng mộ và khâm phục bà đến đâu chăng nữa thì tôi vẫn buộc phải nói với bà rằng: bà không được phép đối xử với chúng tôi như thế, bà nhá.
Nước Brasil của bà đã làm cho cả thế giới ngả mũ kính trọng về những kỳ tích phát triển kinh tế. Theo IMF, năm 2011 nước của bà đã đạt GDP 2518 tỉ dollas, qua mặt nước Anh với 2481 tỉ để trở thành nền kinh tế lớn thứ 6 thế giới. Tôi đồ rằng cái tổ chức IMF này thật là phổi bò khi dám dự báo rằng vào năm 2016, nước của bà sẽ qua mặt nước Pháp luôn để đứng vào vị trí thứ 5. Viết đến đây, tôi bỗng đâm ra nghi ngờ cái vụ “giãy chết” nói ở trên, bởi những con số khủng sau đây của năm 2011 tính theo USD: Mỹ 15065 tỉ , Trung quốc 6988 tỉ, Nhật 5855 tỉ, Đức 3629 tỉ, Pháp 2808 tỉ, Anh 2481 tỉ, còn bọn Ý, Canada, Tây ban nha, Hàn quốc, Singapore… cũng nhiều, nhiều lắm. Riêng nước chúng tôi do những điều kiện đặc thù, mọi thứ cũng từ cái đặc thù này mà ra cả, thì khiêm tốn hơn với 122 tỉ. Đối với cá nhân tôi, GDP cao hay thấp chả có gì quan trọng, bà đừng có mà vội tự hào, chẳng qua là do chúng tôi … chưa cao mà thôi. Điều mà tôi cực kỳ hết sức muốn nhấn mạnh ở đây là: cho dù GDP của nước bà cao hơn GDP của nước tôi hai mươi mốt lần đi nữa thì bà cũng không có quyền đối xử với chúng tôi như thế, bà nhá.
Nhìn tấm ảnh này, không điên tiết mới là lạ!
Tôi cứ nhìn mãi vào tấm hình bà và gã Obama mới chụp tuần trước ở Hội nghị thượng đỉnh châu Mỹ, và tự nói với mình rằng làm sao mà lòng chúng tôi không sôi lên được. À thì ra vì cái thằng cha hào hoa điển trai này mà bà đã gây nên cái “sự cố ngoại giao” tày đình kia? Hay là bà có trọng trách phát biểu diễn văn khai mạc công kích mạnh mẽ bọn phương Tây, nhằm bảo vệ quyền lợi cho các nước trong châu Mỹ của bà, mà bà đã coi chúng tôi không ra cái đinh rỉ gì cả? Bà đã không suy nghĩ kỹ trước khi quyết định, nói như một câu quảng cáo quen thuộc trên tivi nước tôi.
Tiện đây tôi cũng nhắc với bà rằng sắp tới nước bà sẽ tổ chức hai sự kiện thể thao lớn nhất hành tinh là World Cup 2014 và Olympic 2016. Tôi không dọa đâu vì dọa dẫm là thói quen của bọn đế quốc, dùng vào đây phỏng có ích gì. Nhưng nếu bà vẫn tiếp tục coi thường chúng tôi như vừa qua thì chúng tôi sẽ tẩy chay cả hai sự kiện cho bà biết thế nào là lễ độ. Một khi các đội thể thao của chúng tôi không đến nước bà thi đấu, ở nhà chúng tôi tắt hết tivi không thèm xem mà chỉ xem thời sự VTV1 thôi, thì World Cup hay Olympic mà nước bà tổ chức có còn ra thể thống gì nữa, điều này hẳn là bà tự biết. Hoặc sắp tới chúng tôi sẽ xem xét tới khả năng cấm nhập cafe Brasil, thậm chi thực hiện cấm vận kinh tế đối với nước bà. Cũng rất có thể chúng tôi sẽ điều các cao thủ "lâm tặc" nổi tiếng thế giới của chúng tôi sang nước bà "công tác", bảo đảm trong 1 tuần khu rừng Amazon của bà sẽ trở nên bãi đất trống hoang tàn chó ăn đá gà ăn sỏi. Bà đừng tưởng chúng tôi không dám làm. Chẳng có điều gì mà chúng tôi không dám làm đâu. Thưa với bà rằng chúng tôi sẽ làm những gì chúng tôi có thể làm được. Bà Rousseff hãy cẩn thận, bà nhá. Xin gửi đến bà lời chào quyết thắng.
Các cầu thủ Brasin đang thi đấu tại giải VPF nổi tiếng của chúng tôi như Fabio Santos , Huỳnh Kresley ... sẽ bị trục xuất về nước để trả đũa việc từ chối NPT nhập cảnh Brasin.
Trả lờiXóaĐúng rồi, có thể còn phát động phong trào "tẩy chay bóng đá Brasil", "xóa hình ảnh Pele, Kaka...", cấm các nhà hàng bán món thịt nướng Brasil...
Xóavà chúng tôi sẽ cấm đàn ông Brasil lấy vợ VN. Hàng ngàn đàn ông Brasil đã sang VN tìm vợ, và rất hài lòng với thứ tài sản quý hơn ...vàng đen ở Brasil. Bởi cái gì chứ đàn bà Annam chúng tôi thì ...hơn đứt đàn bà Brasil rồi... Bà nhớ cho!
Trả lờiXóa