Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2013

TỪ SINH NHẬT CỦA LÊ-NIN CHO ĐẾN NGÀY SINH CỦA CÁC MÁC

 Từ ngày sinh của Lê-nin (22-4) đến ngày sinh của Các Mác (5-5) chỉ có 13 ngày. Khoảng cách ngắn là thế, nhưng có một người Việt Nam đã phải hết sức vất vả đăng liền hai bài chính luận kỷ niệm ngày sinh của hai ông Tây này. Đó là phó giáo sư tiến sĩ đại tá Nguyễn Mạnh Hưởng, công tác tại Viện Khoa học xã hội nhân văn quân sự - Bộ Quốc phòng. Bài thứ nhất là Quân đội đứng ngoài chính trị - Khẩu hiệu giả nhân giả nghĩa, và bài thứ hai là Bảo vệ và phát triển sáng tạo chủ nghĩa Mác, đều đăng trên báo QĐND.
Với bài thứ nhất, ông Hưởng đã cho thấy tầm vóc phó giáo sư tiến sĩ của ông nó to như thế nào.
Ông viết: “cách mạng xã hội chủ nghĩa Tháng Mười Nga vĩ đại – cuộc cách mạng vạch thời địa – thời đại quá độ từ chủ nghĩa tư bản lên chủ nghĩa xã hội trên phạm vi toàn thế giới”. Người bình thường xem ra chẳng thể nào hiểu nổi cái “vạch thời địa” của ông Hưởng là cái quái gì. Đã thế, đến bây giờ mà ông còn lên gân về “thời đại quá độ từ chủ nghĩa tư bản lên chủ nghĩa xã hội trên phạm vi toàn thế giới” a? Hài hước quá chừng! Viết như thế là viết lấy được, viết để lấy tiền mà chẳng quan tâm một chút nào đến cái gọi là quan điểm lịch sử cụ thể, với lại hiện thực khách quan!

Ông Hưởng (bên trái)
Ông Hưởng viết tiếp: “Người không chỉ phát triển một cách toàn diện và có hệ thống những vấn đề lý luận cơ bản về xây dựng quân đội kiểu mới, mà còn trực tiếp lãnh đạo và tổ chức xây dựng Hồng quân công nông vững mạnh, bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa đầu tiên trên thế giới”. Đến đoạn  này thì hết chịu nổi, muốn ói khủng khiếp. Xin hỏi ông phó giáo sư tiến sĩ ní nuận tào nao kia: cái mà ông gọi là Tổ quốc xã hội chủ nghĩa đầu tiên trên thế giới là Tổ quốc nào? Nó là Tổ quốc của ông hay của vợ ông, con ông? Cái Tổ quốc xã hội chủ nghĩa ấy hiện có còn hay là đã “tự chuyển biến” thành Tổ quốc không xã hội chủ nghĩa? Chỉ có thể là không bình thường, hoặc thiếu i-ốt trầm trọng, mới xưng xưng gọi đất nước của người ta là Tổ quốc!
Ở những đoạn sau, ông Hưởng nhiều lần lặp đi lặp lại “quân đội kiểu mới của giai cấp công nhân”, hóa ra cái câu “quân đội ta từ nhân dân mà ra, vì nhân dân chiến đấu” là sai à? Vả lại khái niệm “quân đội kiểu mới của giai cấp công nhân” nó tù mù như hũ nút, chẳng hiểu nổi đó là quân đội kiểu gì.
Ông Hưởng còn khẳng định một cách sắt máu là “quân đội ta là công cụ bạo lực sắc bén”. Ông gom những người khác quan điểm vào chung một cái rọ “các thế lực thù địch” rồi thay tòa phán cho “bọn chúng” bao nhiêu là tội trạng… Thật là quá hãi hùng!
Bài thứ hai của ông Hưởng nhàm và nhảm đến mức chẳng có gì đáng nói, ngoại trừ một câu: “Chủ nghĩa Mác vẫn sống mãi cùng nhân loại. Giá trị và sức hấp dẫn của nó vẫn lan tỏa và ngày càng ăn sâu trong đời sống nhân loại”.
Nghe mà kinh! Ông này nói cứ như người cõi trên. Nếu không thì cũng là mơ ngủ, lảm nhảm những câu vô nghĩa và vô lý.
Hơn ai hết, nếu có thì trách nhiệm bảo vệ và phát triển sáng tạo chủ nghĩa Mác đầu tiên phải thuộc về nước Đức, người Đức, dân tộc Đức, chứ đâu phải đến phiên ông Hưởng để ông hô hào!
Ngay tại nơi sinh ra chủ nghĩa Mác, người ta coi nó cùng với chủ nghĩa phát-xít là kỷ niệm buồn, không muốn nhắc lại . Lãnh đạo hiện nay của nước Đức, bà Angela Merkel, từng là cán bộ lãnh đạo trong Đoàn Thanh niên Tự do của Cộng hòa Dân chủ Đức trước kia, đã không chọn con đường đi theo chủ nghĩa của người đồng hương là ông Mác. Nước Đức sau khi thống nhất, được hùng mạnh như bây giờ, một phần là vì điều ấy. Thật là may mắn, đã văn minh lại càng văn minh hơn.
Ông viết “ngày càng ăn sâu trong đời sống nhân loại” thực là hoang tưởng vô cùng, viết để nhận lương và tới đây cầm cái sổ hưu cho nó ấm cật. Làm gì có chuyện ấy. Chủ nghĩa Mác chỉ cập bến được tại những nước nghèo khó, dân trí thấp, nôm na là cho nó dữa lề. Ở những nước văn minh, nó bị từ chối, thậm chí bị xua đuổi như đuổi tà. Chẳng thế mà ngày 25-1-2006, Hội đồng châu Âu đã ra hẳn một nghị quyết (số 1481) lên án hậu duệ của CN này, và đồng nhất nó với tội ác chống lại loài người đó sao?
Mình coi bài viết này như là để kỷ niệm ngày sinh của Lê-nin và Các Mác (cho nó luôn thể). Còn kỷ niệm theo kiểu của phó giáo sư tiến sĩ đại tá Nguyễn Mạnh Hưởng thì nói thật nhá:  viết như thế thì nhà ní nuận mệt một nhưng người đọc mệt một trăm, phí đi cái chức danh phó giáo sư tiến sĩ!

3 nhận xét:

  1. Em thì chỉ thấy những cái mớ kiến thức hũ nút của mấy tay này là những ví dụ kinh điển cho loại học trò ngu đầu óc trống rỗng. Bài vở đăng báo kiểu ấy không đáng một xu sứt.

    Trả lờiXóa
  2. Cái loại GS, PGS, TS kiểu như ông này bây giờ nhan nhản ở ngoài đường, ngoài chợ...

    Trả lờiXóa
  3. Không biết Ngài Đại tá PGS Tiến sĩ (chờ thư?)này hàng ngày dùng ngôn ngữ gì để nói chuyện với cha, mẹ,vợ, con, anh em nhỉ ?

    Trả lờiXóa