Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

NHÂN VIỆC ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI PHẠM TRƯỜNG DÂN NÓI LIỀU…


Theo bản tin VnExpress ngày 27-5-2013, trong buổi thảo luận tại tổ, đại biểu Quốc hội Phạm Trường Dân, Phó giám đốc Công an Quảng Nam cho rằng: “đa số người dân không quan tâm tên nước như thế nào, chỉ có một số tiểu thương quan tâm”.
Thật kinh hãi cho lời phát biểu của một đại biểu quốc hội, liều và ẩu đến thế thì đành bó tay. Không chỉ vậy, cũng chưa khi nào mình nghe một "đại biểu nhân dân" lại tỏ ra coi thường nhân dân đến thế!
Thì cũng ngay trong bài báo nói trên, có đại biểu lại nêu một luồng ý kiến khác, có thể nói là trái ngược với lập luận của ông Dân. Theo đại biểu Hồ Thị Thủy, qua tiếp xúc cử tri và thảo luận tại Vĩnh Phúc, nhiều người bày tỏ mong muốn lấy lại tên (Việt Nam Dân chủ Cộng hòa) và hầu như cuộc tiếp xúc nào cũng nói tới vấn đề này. Bà Thủy nhấn mạnh: nói không sửa để khỏi tốn kém là không thuyết phục vì nếu đúng, cần thiết thì tốn kém cũng phải làm. Nếu giữ tên nước thì cần giải thích với cử tri một cách thỏa đáng, thuyết phục.
Cứ như ông Dân nói, thì “nhiều người” trong ý kiến của đại biểu Hồ Thị Thủy toàn là tiểu thương à? Và những người mà trong “hầu như các cuộc tiếp xúc nào cũng nói tới vấn đề này” cũng toàn là tiểu thương hay sao, thưa ông Dân?
Trong khi đó, từ ngày 16-4 đến 27-5-2013, báo VnExpress tổ chức lấy ý kiến độc giả về vấn đề này, có 51.873 ngưới tham gia, trong đó 24.341 người nhất trí lấy lại tên Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, chiếm tỉ lệ 47%.

Ảnh chụp màn hình lúc 8g ngày 28-5-2013
Cứ theo như ý kiến của ông Dân thì 47% bạn đọc này cũng toàn là tiểu thương cả hay sao?
Là đại biểu Quốc hội mà sao ông Phạm Trường Dân lại nói lấy được, nói liều như thế?

Ông Phạm Trường Dân (Ảnh VietnamNet)
 Điều quan trọng hơn, ngoài ý kiến ẩu tả của ông Dân, nhiều vị khác trên các diễn đàn đã tự động đặt vào miệng nhân dân những câu như nhân dân đồng ý cái này, nhân dân chấp nhận cái kia, nhân dân tin tưởng cái nọ…, trong khi chẳng hề có lấy một cuộc trưng cầu, thống kê, điều tra nào đúng nghĩa.
Có lẽ không nước nào trên thế giới ở thuật ngữ “nhân dân” được sử dụng (lạm dụng? lợi dụng?) nhiều như ở Việt Nam. Cả nước có 11.112 phường xã thì có tương ứng 11.112 Ủy ban nhân dân, 11.112 Hội đồng nhân dân phường xã. Cũng như vậy, có 702 Ủy ban nhân dân, 702 Hội đồng nhân dân quận huyện và 63 Ủy ban nhân dân, 63 Hội đồng nhân dân tỉnh thành. Ngoài ra, còn có 702 Tòa án nhân dân, 702 Viện kiểm sát nhân dân quận huyện, 63 Tòa án nhân dân và 63 Viện kiểm sát nhân dân tỉnh thành (*). Mỗi Tòa án lại có hàng chục Hội thẩm nhân dân. Rồi thì Công an nhân dân, Cảnh sát nhân dân, Quân đội nhân dân, Không quân nhân dân, Hải quân nhân dân
Nói chung “nhân dân” có mặt khắp nơi, cái gì cũng đều gắn với “nhân dân” cả. Nhưng ý kiến thực sự về các vấn đề trọng đại của đất nước thì chưa biết đến khi nào nhân dân mới có dịp biểu lộ, bởi Luật Trưng cầu dân ý năm này qua năm khác vẫn tiếp tục nằm trong chế độ “ngâm cứu”.
Bảng thống kê của VnExpress là một minh chứng hùng hồn cho ý kiến thực sự của một bộ phận nhỏ nhân dân là như thế nào. Nó khác xa những điều mà nhiều vị cứ hễ đăng đàn là cứ quen mồm ra rả “đại đa số nhân dân”, “phần lớn nhân dân”…
Thế thì bao giờ mới biết được ý kiến thực sự của toàn thể nhân dân về vấn đề tên nước, về Hiến pháp, về con đường đi lên...? Câu hỏi này dường như chỉ Ông Trời mới có lời giải đáp. Đành chờ Ông Trời vậy. “Nàm thao” bây chừ?
----------  
* Các số liệu về phường xã, quận huyện được lấy từ vi.wikipedia.

Thứ Hai, 27 tháng 5, 2013

TỪ TRẬN CHUNG KẾT CÚP C1, HỒI TƯỞNG VỀ SỰ KIỆN THỐNG NHẤT NƯỚC ĐỨC


Lần đầu tiên trong lịch sử, hai đội bóng Đức gặp nhau trong trận đấu danh giá nhất hàng năm của các CLB châu Âu (và có lẽ là của cả thế giới): chung kết cúp C1, đó là Bayern Munich và Borussia Dortmund. Quả thực đây là một trận đấu đỉnh cao cực kỳ hấp dẫn với màn trình diễn thứ bóng đá tổng lực rất “Đức” nhưng không hề thiếu tính nghệ thuật và kỹ thuật. Kết quả 2-1 nghiêng về Bayern. Nhưng điều quan trọng hơn là cho dù đội nào thắng thì chức vô địch Champion League 2013 vẫn thuộc về nước Đức, một nước Đức hùng mạnh và thống nhất.

Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

CÁC THẾ LỰC THÙ ĐỊCH KHÔNG ĐƯỢC XUYÊN TẠC NỮA, MÀ PHẢI TIN VÀO ỦY BAN DỰ THẢO SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP!

Gửi các thế lực thù địch!
Chiều hôm qua 20-5, đồng loạt các báo đưa tin: Không đổi tên nước, Vẫn giữ nguyên tên nước CHXHCN Việt Nam, Khẳng định vai trò lãnh đạo của Đảng…
Ông Phan Trung Lý trong bản báo cáo đọc tại Quốc hội đã cho biết: Ủy ban dự thảo sửa đổi hiến pháp đề nghị giữ nguyên các vấn đề lớn về: Tên nước, vai trò lãnh đạo của Đảng, các lực lượng vũ trang và sở hữu toàn dân về đất đai.
Các “thế lực thù địch” lập tức có những bài, những câu tỏ ra không hài lòng, rằng: vở hài kịch hạ màn, vẫn giữ nguyên như thế thì lấy ý kiến của nhân dân làm gì cho tốn tiền, tốn sức và tốn thời gian, nguyễn y vân là vẫn y nguyên…
Dư luận viên Vo Văn Ve tôi lâu nay nằm im không buồn nói, nay thấy thế thì chịu không được, giống như cầu thủ đã giải nghệ lâu ngày nhớ sân cỏ đành xỏ giày tiếp tục ra sân “đá”.
Quí vị “các thế lực thù địch” có biết rằng đợt lấy ý kiến đóng góp của nhân dân vào dự thảo hiến pháp vừa qua là một đợt sinh hoạt chính trị vô cùng quan trọng và rộng khắp, với con số khổng lồ 26.091.000 lượt người góp ý kiến, hơn 28.000 cuộc hội nghị, hội thảo, tọa đàm về góp ý hiến pháp? Quí vị có tưởng tượng nổi không, nếu Ủy ban dự thảo sửa đổi hiến pháp có 100 người thì trung bình mỗi người phải đọc, ghi chép hơn 260.000 bản góp ý. Người ta đã làm việc vất vả khó nhọc đến mức phi thường như thế, quí vị không hoan nghênh thì thôi, lại còn đi nói thế này thế nọ.
Những con số trên cho dù có vẻ không thể tin nổi nhưng đó là con số thực một trăm phần trăm. Có được kết quả đáng tư hào như thế là do cách làm đầy thông minh sáng tạo, đưa phiếu về cho từng hộ gia đình, dù muốn hay không thì dân cũng phải góp ý. Về mặt này, chắn chắn anh bạn vàng Trung Quốc còn phải xách cặp đến học hỏi chúng ta nhiều.
Quí vị có biết vì sao Ủy ban dự thảo đề nghị giữ nguyên các vấn đề lớn nói trên không? Ấy là do sợ bị xuyên tạc rằng chúng ta xa rời mục tiêu, con đường lên chủ nghĩa xã hội. Ai có thể xuyên tạc? Thì chính là quí vị chứ còn là ai nữa. Qua đây, quí vị nên cảm thấy ân hận rằng giá như lâu nay quí vị không ồn ào, ý kiến ý cò lôi thôi, thì rất có thể lần này sẽ đổi tên nước thật, và cũng có thể có một số thay đổi khác mang tính tự nhiên. Chung qui cũng do cái tính bộp chộp của quí vị mà thôi.
Trong bối cảnh tình hình quốc tế vô cùng nhạy cảm như hiện nay, việc giữ nguyên những nội dung cơ bản nói trên là hết sức cần thiết và là tất yếu. Điều này đã được ông Phan Trung Lý nhiều lần khẳng định. Quí vị phải tin vào quá trình làm việc của Ủy ban dự thảo, phải tin vào ông Phan Trung Lý. Những vấn đề được Ủy ban dự thảo trình lên Quốc hội đều đã được đại đa số nhân dân đồng tình. Tôi khẳng định lại là đã được đại đa số nhân dân đồng tình. Sự đồng tình của đại đa số nhân dân, tuy rất khó chứng minh bằng con số cụ thể là bao nhiêu phần trăm, nhưng đã được ông Phan Trung Lý thể hiện rất rõ trong báo cáo. Vấn đề ở đây không phải là chuyện dễ hay khó chứng minh, mà là vấn đề niềm tin. Vấn đề cốt lõi phải là niềm tin. Nhân dân ta đã nguyện một lòng tin theo Đảng và Nhà nước, cho nên lời khuyên ở đây mà tôi muốn dành cho các thế lực thù địch, là hãy quay về với nhân dân, hãy tin vào Ủy ban dự thảo, tin vào lời nói của ông Phan Trung Lý.
Qua diễn biến của phiên họp chiều qua, các thế lực thù địch có thể thấy được tầm vóc to lớn và vai trò hết sức quan trọng của Ủy ban dự thảo sửa đổi hiến pháp và của ông Phan Trung Lý. Các vị ấy muốn đưa trình cái gì ra cho Quốc hội là quyền của họ. Và rồi Quốc hội sẽ quyết theo hướng mà họ đã gợi ý thôi. Cho nên các thế lực thù địch cần phải biết phân biết thận, í lộn, biết thân biết phận mà đừng có xuyên tạc nữa, đừng có ý kiến ý cò lôi thôi rắc rối nữa. Không những thế, các vị cần phải có niềm tin tuyệt đối vào những đề xuất của Ủy ban dự thảo và của ông Phan Trung Lý, nhá.
Nhiều kẻ trong các thế lực thù địch, không hiểu biết gì về nghệ thuật, bèn la toáng lên rằng: Tấn hài kịch đã hạ màn! Tưởng chừng như là một phát hiện vĩ đại lắm. Nói thật với quí vị, muôn đời không bao giờ nó là hài kịch. Một vở kịch hoành tráng về chính trị, về chính trường như thế, sao lại gọi là hài kịch? Phải gọi cho nó đúng với tên tuổi của nó: chính kịch. Quả tình Vo Văn Ve tôi chưa thấy ai yếu kém về cảm thụ nghệ thuật như thế, yếu đến nỗi không phân biệt được đâu là hài kịch, đâu là chính kịch.
Hỡi các thế lực thù địch! Quí vị là ai, ở đâu, hình hài quí vị ra sao… còn đang là một vấn đề khoa học gây tranh cãi. Nhưng qua các nguồn thông tin chính thống thì quí vị đang hiện diện khắp mọi nơi mọi chốn, đến mức có lúc tôi bi quan nghĩ rằng chưa có một đất nước nào lại có nhiều thế lực thù địch như nước ta. Ở đâu đâu cũng thấy có cụm từ ”thế lực thù địch”, từ các trang báo cho đến các bài diễn văn, các văn bản, văn kiện…
Nhưng cho dù thế nào đi nữa, tôi vẫn tin cho đến một ngày kia, quí vị sẽ thấm nhuần và chọn đi theo niềm tin vào chủ nghĩa xã hội. Khi đó, quí vị sẽ trở thành thù địch của các thế lực thù địch, quí vị sẽ được nhận lương cao của một dư luận viên như tôi đang được nhận lâu nay. Và điều quan trọng hơn, quí vị sẽ được nhận sổ hưu, đủ để nuôi vợ con và bồ nhí, cho đến ngày đi gặp Mác và Lê-nin…

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013

TÌNH HÌNH BAN NỘI CHÍNH CÁC TỈNH THÀNH

Ngay khi việc bầu bán Bộ Chính trị tại Hội nghị Trung ương 7 còn chưa ngã ngũ thì đầu tháng 5 Ban Bí thư đã sức công văn xuống Thường vụ Đảng bộ các tỉnh/thành đốc thúc việc thành lập Ban Nội chính địa phương. Vậy là cả nước đã chứng kiến sự ra đời của 63 Ban Nội chính một cách rất chóng vánh. Theo lệnh của Ban Bí thư, Thường vụ Đảng bộ các tỉnh/thành phải cơ cấu Trưởng ban Nội chính là Ủy viên Thường vụ tỉnh/thành ủy hoặc diện cơ cấu sẽ vào thường vụ. Cũng giống như cácban khác của Đảng trong tỉnh/thành ủy, Ban Nội chính là cơ quan tham mưu của tỉnh/thành uỷ, trực tiếp và thường xuyên là Ban Thường vụ, Thường trực tỉnh/thành uỷ. Như vậy, ông Trưởng Ban này (cấp tỉnh/thành) phải phục tùng và chịu sự chỉ đạo của ông Bí thư/Phó Bí thư tỉnh/thành ủy, mà hầu hết Bí thư tỉnh ủy là Ủy viên Trung ương (nhiều người đã không bỏ phiếu cho ông Bá Thanh).
Nên nhớ, Chủ tịch UBND các tỉnh/thành luôn là Phó Bí thư tỉnh/thành ủy. Một ông Phó Chủ tịch được cơ cấu vào thường vụ tỉnh/thành ủy. Cũng không nên quên rang chính đa số Bí thư các tỉnh có chân trong Trung ương, trong cuộc bầu bổ sung vào Bộ Chính trị vừa qua, đã bỏ phiếu không bầu ông Nguyễn Bá Thanh. Vị thế của ông Nguyễn Bá Thanh vốn đã rất yếu ở Trung ương, nay với cơ cấu Ban Nội chính địa phương kiểu này, người ta không hiểu Ban của ông Thanh sẽ chỉ đạo 63 Ban cấp tỉnh/thành ra sao.
Nhiều người lo ngại rằng cái lò của Tổng bí thư mới nhóm lửa lên mà chính ông Trọng đã mất hoàn toàn sự kiểm soát – “nhóm lò” là nguyên chữ của Tổng bí thư dùng. Đấy là chưa nói tới chuyện công văn của Ban Bí thư chưa sức xuống các tỉnh mà cuộc mua bán ghế Trưởng ban Nội chính tỉnh/thành đã tấp nập. Đặc biệt, Ban Bí thư mở ra một cửa làm ăn rất “thoáng” cho anh em địa phương là cho phép Trưởng ban là nhân sự sẽ cơ cấu vào Thường vụ tỉnh/thành ủy. Thế là anh Giám đốc Sở nọ, đẽo được tí tí vốn, muốn đầu tư ngay vào cái ghế này làm chân Thường vụ cho chắc ăn. Anh Chủ tịch huyện kia, được doanh nghiệp hùn hạp cũng thập thò cửa nhà Bí thư mong anh “chiếu cố”. Nhảy vào ghế này thì chắc suất Thường vụ cơ mà, sau lên Phó Bí thư (Chủ tịch tỉnh), thậm chí kế cận Bí thư (vào Trung ương) dễ như bỡn ấy chứ. Thủ trưởng, thủ phó các sở ban ngành, người đứng đầu UBND, đảng ủy các đơn vị trực thuộc cấp tỉnh/thành cứ sôi sùng sục, đứng ngồi không yên như đang lên cơn sốt ác tính. Được biết, tại một tỉnh miền núi khó khăn, ghế Trưởng Ban Nội chính tỉnh vừa được định đoạt với giá 300.000 Mỹ kim. Người ta đồ rằng, giá của ghế này tại các thành phố lớn phải gấp hàng vài chục lần.

HỒ CHÍ MINH SỐNG MÃI TRONG EM!

ĐIỀU GÌ ĐÃ DIỄN RA TRONG NGÀY SINH NHẬT CỐ CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH ?



Citinews:
Teen Hải Phòng mặc áo “cờ đỏ sao vàng” diễu hành mừng sinh nhật Bác

Sáng nay, rất nhiều teen Hải Phòng đã có một buổi hoạt động diễu hành mừng sinh nhật Bác Hồ cực kỳ ý nghĩa và thú vị.  

Với ý nghĩa kỷ niệm ngày sinh nhật của Bác Hồ 19/5, sáng nay, hơn 100 teen Hải Phòng đã có mặt tại quảng trường trung tâm thành phố để cùng nhau tham gia hoạt động diễu hành tưởng nhớ công ơn Bác. Tất cả đều mặc trang phục áo sao vàng trên nền đỏ thắm tạo nên cảnh tượng vo cùng đẹp mắt. 

Thời tiết thành phố hoa phượng đỏ sáng nay cũng rất mát mẻ tạo điều kiện cho các bạn trẻ tham gia hoạt động này một cách rất thoải mái và hăng say. Mỗi teen Hải Phòng đều cầm theo một tấm bảng với những câu chữ ngộ nghĩnh, dễ thương và cũng rất trẻ trung với nội dung chính là thể hiện lòng mến yêu, kính trọng tới Bác Hồ cũng như sự năng động tinh thần hăng say, ham học hỏi của thể hệ trẻ Việt Nam hiện nay. - Nguồn: tại đây

Nhưng những hình ảnh cuộc diễu hành này đã bị cư dân mạng phát hiện, phát tán và đàm tiếu, chê cười về những sai sót cẩu thả của công tác tổ chức.  
Ngay sau đó, trang Citinews đã phải gỡ hết các hình ảnh.  
Cả ở đây cũng vậy:
PHÓNG SỰ ẢNH gốc TRÊN http://kenh14.vn/404.chn ĐÃ BÓC. 

Bọ Lập, chủ trang Quê Choa bình: Hi hi “Hồ Chí Minh sống mãi trong em” mà Bác sinh năm nào cũng chẳng nhớ. Bố Bác sinh năm 1862 mà Bác sinh năm 1840, rõ là sinh con rồi mới sinh cha/ sinh cháu giữ nhà rồi mới sinh ông

Cư dân mạng vớt lại được một số hình ảnh:

  





Còn đây là bảng tin của một tổ dân ph giữa Thủ đô Hà Nội:
Quá quắt! Sinh nhật một vị Cố chủ tịch nước cũng đề nghị treo Quốc kỳ tới 04 ngày


Phụ lục:
Kenh14 và teen Hải Phòng bị chế nhạo 
vì quên tiểu sử Bác Hồ
Chủ nhật 19/05/2013 22:27:34 PM - Bài Linh Hồ - Ảnh kenh14
.
VIETONE RADIO - Sáng chủ nhật ngày 19.5.2013 trong dịp kỷ niệm ngày sinh của nhà cựu lãnh đạo Việt Nam Hồ Chí Minh, nhiều bạn trẻ đã ngớ ngẩn cầm băng rôn ghi sai năm sinh của lãnh đạo nước mình.

Hơn 100 teen trẻ Hải Phòng đã tập trung trước quảng trường thành phố Hải Phòng, Việt Nam, mang theo băng rôn, biểu ngữ, mặc áo đỏ sao vàng. Cùng nhau diễu hành để tưởng nhớ ngày sinh của nhà lãnh đạo Hồ Chí Minh – người góp phần thống nhất Việt Nam.
Cầm băng rôn in sai  tiểu sử năm sinh của nhà lãnh đạo Hồ Chí Minh

Teen chỉ tham gia cho có phong trào và chỉ lo tự sướng post hình khoe khoang

Tuy nhiên, một thông tin khá ngớ ngẩn trên tấm biểu ngữ làm nhiều người chê cười nhóm trẻ này. Đó là thông tin ngày sinh của chủ tịch Hồ Chí Minh là 19.5.1890 thì trên tất cả các tờ băng rôn diễu hành in sai là 1840, già hơn 50 năm. Cộng đồng mạng đã bức xúc về khả năng lịch sử của teen Hải Phòng và gặp phải những chỉ trích chê cười. Ngay cả ngày tháng năm sinh của nhà lãnh tụ của mình lại không nhớ nỗi.

Những hình ảnh sai  tiểu sử ngớ ngẩn đã bị chỉ trích nặng nề

Ekip phóng viên Kenh14 cũng ngớ ngẩn không kém khi đăng bài sai  tiểu sử

Bên cạnh đó trong cuộc diễu hành kỷ niệm ngày sinh nhà lãnh đạo Việt Nam, teen đã sử dụng xe gắn máy khi chưa có bằng lái, và thậm chí không đội mũ bảo hiểm khi điều khiển. Teen Hải Phòng đã vi phạm luật lệ giao thông khá nhiều trong cuộc diễu hành này.

Không sử dụng nón bảo hiểm khi diễu hành

Những lời bình luận tràn ngập trên facebook cho rằng các bạn trẻ này có những yếu kém về kiến thức lịch sử, và cuộc diễu hành chỉ “cho vui” theo phong trào. Đồng thời chỉ trích tờ báo mạng Kenh14 (được mệnh danh là báo lá cải tại Việt Nam) cũng thiếu kiến thức không kém, và đội ngũ phóng viên thiếu khả năng nghề nghiệp nên đã ngớ ngẩn đăng bài báo nêu trên.

Theo blog Nguyễn Xuân Diện

Thứ Bảy, 18 tháng 5, 2013

BỎ TÙ MỘT ĐÓA HOA

Thơ Trần Mạnh Hảo
.
Lời dẫn : Ngày 16-5-2013, tòa án tỉnh Long An đã tuyện phạt Nguyễn Phương Uyên, cô sinh viên 20 tuổi 06 năm tù và 03 năm quản thúc vì tội yêu nước rải truyền đơn chống bọn xâm lược Trung Quốc
.
.


Nguyễn Phương Uyên đứng trước tòa
Em xinh hơn mọi loài hoa trên đời
Em không phải đóa mặt trời
Mà sao bóng tối rụng rời vây quanh
.
Trước vành móng ngựa gian manh
Phương Uyên chợt mọc lên thành đóa sen
Trái tim yêu nước thắp đèn
Phương Uyên em giữa bùn đen sáng lòa
.
Em là nụ, em là hoa
Bởi yêu nước phải ra tòa em ơi
Đưa tay chúng tính che trời
Làm sao che nổi nụ cười trinh nguyên
.
Tư do tuyên án bạo quyền
Cám ơn mẹ sinh Phương Uyên tuyệt vời
Bỏ tù hoa, bỏ tù người
Bỏ tù đất nước giống nòi quê hương
.
À ơi nước Việt đau thương
Ngủ đi những đóa hoa đương ngồi tù….
.
Sài Gòn ngày 17-6-2013
Trần Mạnh Hảo
.

Thứ Năm, 16 tháng 5, 2013

CÁI TỤI GLOBAL WITNESS THẬT LÀ QUÁI ÁC VÀ THÂM HIỂM ĐỐI VỚI BẦU ĐỨC!

Tổ chức phi chính phủ Global Witness ra đời năm 1993, đến nay vị chi là tròn 20 năm. Vào đúng năm thứ 20 đầy ý nghĩa này, Global Witness vừa có một bản báo cáo, trong đó có cáo buộc Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai của bầu Đức đã thông đồng với chính phủ Campuchia và Lào để có những khoảng đất lớn hơn rất nhiều (81.919 hecta) so với qui định của hai nước này (10.000 hecta) để trồng cao su, cấu kết với các trùm kiểm lâm hai nước khai thác trắng những cánh rừng già lấy gỗ để xuất khẩu.
Xem ra cái tụi Global Witness này (gọi tắt là GW cho nó tiện) cứ thích chọc ngoáy, thò mũi vào công chuyện của người khác mà không biết người biết ta. GW có biết bầu Đức là ai không? Nếu không thì để đây nói cho GW nghe nhá: Bầu Đức là một doanh nhân vào loại hàng đầu, và sẽ là tỉ phú đô la đầu tiên của Việt Nam. Bầu Đức là người Việt đầu tiên sở hữu một đội bóng đá chuyên nghiệp với những ngôi sao sáng chói nhất của vùng Đông Nam Á, là người Việt đầu tiên thành lập trường đào tạo bóng đá theo mô hình của câu lạc bộ Arsenal bên Anh Quốc, và cũng là người Việt đầu tiên tậu máy bay riêng Beechcraft King Air 350. Trong giới doanh nhân Việt Nam, bầu Đức được coi là người có văn hóa nhất. Có thể nói không ngoa rằng, kinh tế Việt Nam có được hình ảnh như ngày hôm nay đối với thế giới bên ngoài là do một phần đóng góp hết sức quan trọng và to lớn của Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai, cộng với sự lãnh đạo và điều hành hết sức khôn ngoan và bản lĩnh của bầu Đức.
Ấy thế mà cái tụi GW này lại dám vuốt râu hùm. Cáo buộc Hoàng Anh Gia Lai nghĩa là GW đang tự thắt thòng lọng cho chính mình. Bầu Đức đã chỉ đích danh động cơ của việc làm này chẳng qua là việc làm tào lao, phi lý của GW nhằm đánh bóng thương hiệu và xin tài trợ. Thật là không còn đánh giá nào chính xác hơn.


Bầu Đức đang cười nửa miệng vào thói chọc ngoáy của GW
Dưới đây là những câu trả lời đanh thép của chủ tịch Đoàn Nguyên Đức khi trả lời một số báo:
Công ty mình là công ty niêm yết có một số cổ đông lớn họ không hiểu và họ không biết vụ này, họ không mind (không chú ý). Tôi cho rằng cái báo cáo này nếu mà sâu xa thì nó rất quái ác rất thâm hiểm. Nó làm cho công ty có thể sụp đổ, mà sụp đổ cũng có nghĩa vài chục ngàn lao động cũng chết theo. Như vậy sâu xa thì tổ chức này rất ác chứ không phải là tổ chức tốt.
Tụi tôi cũng đã làm mọi cách, việc đầu tiên là mình rất thật và mọi thứ rất công khai. Theo tôi biết ở Campuchia có một số đối lập xúi tụi này (Global Witness) làm chứ không phải đơn giản đâu. Tổ chức này nó đã xin gặp tụi tôi và tụi tôi đề nghị Tập đòan HAGL và tổ chức của nó kể cả đài báo mà vừa rồi nó gửi thông tin báo chí như BBC, AFP và Reuter...cùng nhau đi và HAGL tài trợ tất cả chuyến đi này để làm rõ việc này cho toàn thế giới biết. Chúng tôi đề nghị qua gặp người dân, chính quyền sở tại để xác minh HAGL có phá rừng hay không có làm những gì mà họ cáo buộc hay không. Nó không nhận lời mà cho biết chỉ muốn gặp tại Việt Nam thôi. Nhưng gặp tại Việt Nam thì giải quyết được vấn đề gì?(trả lời RFA).
Có thể Global Witness muốn tìm cơ hội quảng bá tên tuổi và xin tài trợ nên mới nhắm vào HAGL, rất nhiều nước khác cũng đầu tư vào khu vực này nhưng họ lại chỉ chọn chúng tôi do kết quả chúng tôi làm tốt nhất (trả lời VnExpress).
Chúng tôi cũng đã tính tới chuyện khỏi kiện rồi, nhưng kiện họ cũng như kiện củ khoai thì kiện làm gì? Vì họ là tổ chức phi chính phủ thì sao kiện được! Mục đích của họ là đi tìm tài trợ để tồn tại, để duy trì hoạt động thôi mà (trả lời Dân Việt)…
Ôi chao, còn nhiều bài báo lắm, nhưng thế là cũng đủ rồi, đủ để thấy bộ mặt xấu xa, quái ác và thâm hiểm của cái tụi Global Witness đối với bầu Đức rồi.
Chỉ có điều mình muốn khuyên bầu Đức là phải kiện cái tụi GW này ra tòa quốc tế đến nơi đến chốn, chứ sao lại không kiện? Kiện để cho tụi nó không còn cơ hội quảng bá tên tuổi và không thể xin được tài trợ nữa, kể như là tụi nó hết đất sống. Nhân chứng Toàn cầu chứ có là Nhân chứng Vũ trụ đi chăng nữa thì cũng chết là cái chắc. Và cũng phải kiện, để cho tụi nó đừng bao giờ nấp dưới danh nghĩa tổ chức phi chính phủ nữa, phải biến tụi nó thành tổ chức có chính phủ!
Nếu kiện, thì bầu Đức nên nhớ đến một người, thậm chí là người đầu tiên cần nhớ đến để được tư vấn những nội dung có tầm quốc tế kiểu như thế này: Người đó là TS Alan Phan.
Kiện càng sớm càng tốt bầu Đức ạ, chứ mới có vài ngày thôi mà HAGL đã bốc hơi mất 430 tỉ rồi, để hoài chịu sao thấu?
Mong bầu Đức bình tĩnh tự tin để chiến thắng. Tụi nó có Playboy thì bầu Đức đã có Playcu, sợ gì cái tụi vô chính phủ này?

Thứ Ba, 14 tháng 5, 2013

Vướng cáo buộc tại Lào và Campuchia, bầu Đức mất hơn 430 tỷ trong vài giờ

Theo Dân trí

 Giữa lúc vướng cáo buộc của Global Witness về những hoạt động đầu tư vào cao su tại Lào và Campuchia, nguy cơ đối mặt với việc bị khởi tố do huỷ hoại sinh kế người dân địa phương, cổ phiếu HAG của Hoàng Anh Gia Lai lao dốc mạnh trong phiên 14/5.

Vướng cáo buộc tại Lào và Campuchia, bầu Đức mất hơn 430 tỷ trong vài giờ
"Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa", chưa rút chân khỏi bất động sản thì bầu Đức đã gặp rắc rối tại lĩnh vực cao su.

Giữa bối cảnh thị trường lao dốc phiên 14/5, cộng thêm các cáo buộc bất lợi với những dự án cao su tại Lào và Campuchia, cổ phiếu HAG của Hoàng Anh Gia Lai trong phiên hôm nay rớt điểm mạnh.

Chốt phiên giao dịch, HAG mất 1.400 đồng/cp, tương ứng đánh mất xấp xỉ 6% xuống còn 21.400 đồng/cp. Tương ứng với đó, tài sản trên sàn chứng khoán của bầu Đức cũng bỗng chốc “không cánh mà bay”.

Hiện tại, Chủ tịch HĐQT Hoàng Anh Gia Lai, ông Đoàn Nguyên Đức đang nắm trên 311,6 triệu cổ phiếu HAG. Với biên độ giảm của HAG tính riêng trong phiên hôm nay, bầu Đức đã phải ngậm ngùi nhìn 436,25 tỷ đồng “bốc hơi” khỏi khối tài sản của mình.

Rắc rối của Hoàng Anh Gia Lai bắt nguồn từ một báo cáo phát hành đầu tháng 5 của Tổ chức Nhân chứng toàn cầu (Global Witness) về hoạt động của các ông lớn trong lĩnh vực cao su tại Lào và Campuchia, trong đó đề cập tới công ty của bầu Đức, người giàu thứ 2 thị trường chứng khoán Việt Nam hiện nay.

Báo cáo của Global Witness cho rằng, HAG đang huỷ hoại kế sinh nhai của người dân địa phương cũng như môi trường với các khoản đầu tư ào ạt vào ngành cao su hai nước này.

Đồng thời, Global Witess cũng cho rằng HAG đã phớt lờ luật pháp với cáo buộc Tập đoàn này và các công ty liên kết dường như đang được bố trí tổng cộng 81.919 ha đất đai. Trong đó có 47.370 ha đất tại Campuchia mà theo giới hạn pháp lý tại quốc gia này thì mỗi công ty chỉ được 10.000 ha.

Thông tin bất lợi cho công ty của bầu Đức là việc Global Witness thậm chí đề xuất chính phủ Lào và Campuchia nên huỷ bỏ việc nhượng quyền đối với một loạt các công ty như Hoàng Anh Oyadav, Hoàng Anh Mang Yang, Hoàng Anh ATtapeu Company, HAGL Xekong…

Đồng thời, kiến nghị Chính phủ hai quốc gia trên đình chỉ mọi hoạt động khác có liên quan đến HAG, điều tra toàn diện hoạt động các công ty và khởi tố những hoạt động bất hợp pháp.

Tổ chức này cũng cho rằng Chính phủ Lào và Campuchia nên chấm dứt các hoạt động chặt đốn gỗ bất hợp pháp có liên quan đến các vùng nhượng quyền này và khởi tố các bên có liên quan.

Đây là một đòn mạnh giáng vào HAG giữa bối cảnh bầu Đức đang dần rút khỏi bất động sản và đầu tư vào cao su, thuỷ điện, mía đường. Được biết, liên quan đến vấn đề này, HAG đã có thông cáo giải trình, phủ nhận các cáo buộc.

Global Witness là một tổ chức phi Chính phủ của Anh, được thành lập năm 1993. Tổ chức này có trụ sở tại cả London và thủ đô Washington D.C của Mỹ.

Tuyên bố không hề có bất cứ mối liên hệ chính trị nào, tổ chức này đang tập trung vào việc phân tích mối liên hệ giữa hoạt động khai thác tài nguyên thiên nhiên, xung đột, nghèo đói, tham nhũng và lạm dụng quyền con người trên toàn thế giới.

Bích Diệp

Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

NHÂN HỘI NGHỊ TW7, ĐỌC LẠI BÀI VỀ CHUYẾN THĂM HỤT BRASIL CỦA TBT NGUYỄN PHÚ TRỌNG

TSYG: Bài này mình viết cách đây hơn một năm, khi đó TBT Nguyễn Phú Trọng buộc phải hủy chuyến thăm tới Brasil sau khi có thông báo đột xuất từ phía chủ nhà, một sự kiện vô tiền khoáng hậu. Trước đó TBT đã có một bài phát biểu siêu kiên định tại trường Đảng cao cấp của Cuba. Nhân Hội nghị TW7 kết thúc với bao bất ngờ mà cũng chẳng bất ngờ, mình đăng lại bài bài DILMA ROUSSEFF, BÀ LÀ AI VẬY? nhằm "tưởng nhớ" sự kiện trên.

Đúng một tuần trôi qua kể từ khi TTXVN  phát đi bản thông báo về việc TBT Nguyễn Phú Trọng hủy chuyến thăm Cộng hòa Liên bang Brasil. Lý do được công bố là do phía Brasil có một số khó khăn đột xuất. Sự kiện “hủy chuyến thăm” này là cực kỳ hy hữu trong lịch sử ngoại giao Việt nam, tạo cho dư luận nhiều hướng để suy nghĩ và xét đoán. Cho đến bây giờ các nhà phân tích vẫn mải miết truy tìm nguyên do, phân tích, bình luận… làm cho các trang mạng vẫn sôi lên sùng sục. 

Mình thì mình chỉ nghĩ hồn nhiên và đơn giản như câu chuyện sau: “Tôi và bạn đã tốn nhiều công sức để thỏa thuận được từ ngày này… cho đến ngày này… tôi sẽ đến nhà bạn chơi, thăm thú gia đình vợ con và bà con nội ngoại của bạn, trao đổi một số câu chuyện, kinh nghiệm làm ăn, lên kế hoạch hợp tác trong một số công việc có triển vọng cho cả hai chẳng hạn rủ nhau cùng đi lên đỉnh cao trí tuệ… Ấy thế mà khi tôi đã vượt qua hơn nửa vòng trái đất, đến sát bờ rào nhà bạn rồi, bạn lại bỏ đi để đến với một đám cha căng chú kiết nào đó, cho đàn em nhắn lại một câu cụt lủn  rằng có khó khăn đột xuất, thì thật là, thật là … chẳng ra làm sao”.

Mình sẽ không đi sâu vào việc tìm hiểu lý do lý trấu vì nói thực với bà con rằng đây là việc “vĩ mô” nằm ngoài khả năng bé tẹo của mình, mình chỉ cố gắng để “lột mặt nạ” của người chủ nhà”không lịch sự một cách kỳ quặc” trong câu chuyện trên, bởi cho đến bây giờ mình vẫn còn tức lắm, tức lắm…

Ấy là mình muốn nói đến Tổng thống Brasil, bà Vana Dilma Rousseff.

Thưa bà Dilma Rousseff, cho phép tôi hỏi bà, bà là ai mà dám cư xử như vậy kia chứ?
Bà Dilma Rousseff trong buổi lễ nhậm chức Tổng thống ngày 01/01/2011

Tôi được biết rằng từ lúc còn rất trẻ, khoảng hai mươi tuổi gì đó, bà đã tham gia các tổ chức du kích cánh tả chiến đấu chống lại chế độ độc tài, thậm chí bà còn bị bắt bỏ tù, bị tra tấn rất dã man tàn bạo điện giật dùi đâm dao cắt lửa nung trong thời gian 1970-1972 gì đó, nhưng quá khứ oai hùng lừng lẫy của bà cũng không thể cho phép bà đối xử với chúng tôi như vậy.

Về chuyện học hành, tôi hiểu và vô cùng thông cảm, chia sẻ với bà rằng do bận tham gia chiến đấu nên khi bà 30 tuổi (năm 1977) thì bà mới tốt nghiệp đại học (mụ vợ nhà tôi học hành cũng lận đận lắm, 7 năm mới tốt nghiệp tại chức ở một trường đại học xoàng loại đậu vớt). Bà đã từng hai lần đăng ký học thạc sĩ kinh tế nhưng cả hai lần bà đều không tốt nghiệp. Cho đến bây giờ, bà cũng chỉ là cử nhân như tôi mà thôi, trình độ như bà và tôi thì ở đất nước tôi nhiều vô số kể đếm không xuể. Xin báo với bà rằng ở nước chúng tôi đang thai nghén chương trình phổ cập thạc sĩ xuống cán bộ cấp phường xã. Nếu bà sống ở nước tôi, mong bà đừng buồn, hẳn nhiên bà không đủ tiêu chuẩn làm phó chủ tịch xã chứ đừng nói gì đến làm tổng thống... Do đó bà không được phép dùng việc học hành đầy chông gai và phức tạp của bà như là lý do để đối xử với chúng tôi như vậy.

Trong vấn đề quan điểm chính trị, tôi biết chắc chắn bà có vấn đề, nghĩa là bà đã có nhiều thay đổi theo thời gian, mà điều này theo tôi là không phù hợp với trào lưu phát triển của loài người đâu bà ạ. Bởi lẽ, đã là lập trường thì phải kiên định, trước sau như một. Đằng này, từ đấu tranh vũ trang bà chuyển sang ưa thích dân chủ. Từ chỗ đang là đảng viên Đảng Lao động dân chủ (PDT), bà đã bỏ đảng này để gia nhập Đảng Lao động (PT) chỉ vì bất đồng quan điểm. Lẽ ra bà phải ở lại PDT, dùng biện pháp “phê bình và tự phê bình” như là chìa khóa vạn năng để củng cố và xây dựng, để đưa PDT lên vị trí Đảng cầm quyền. Tiếc thay, bà đã không làm như vậy… Tôi cần phải nhấn mạnh với bà rằng dù cho bà có thay đổi quan điểm lập trường, thậm chí thay đổi đảng phái bao nhiêu lần đi nữa thì bà cũng không bao giờ có quyền, hoặc tự cho phép mình có quyền đối xử với chúng tôi như vậy.

Qua thông tin đại chúng, tôi cũng biết rằng con đường đi lên trong quyền lực của bà khá chắc chắn. Bà đã phải đảm nhận chức vụ bé tí như con chí là Giám đốc kho bạc thành phố, rồi chức vụ tầm tầm nhưng ầm ầm là Bộ trưởng Kinh tế và thống kê của bang Rio. Đùng một cái khi ông Lula da Silva đắc cử tổng thống năm 2002, ông này đã mời bà ngồi vào ghế Bộ trưởng Năng lượng quốc gia, rồi đến năm 2005, bà lại được điều qua làm Bộ trưởng Văn phòng chính phủ để dẹp loạn nơi này. Với tính cách mạnh mẽ, cứng rắn nhưng chắc chắn còn hơn cả bọn đàn ông của mình, bà đã làm cho nhiều đực rựa đồng nhiệm phải gạt nước mắt ra đi. Bọn đàn ông thường yếu đuối và nhỏ mọn, trước khi buộc phải lên đường "di quan" sang cơ quan khác, chúng còn ráng thốt lên mấy câu đểu giả, kiểu như: “Rousseff thực sự dân chủ nhất thế giới, miễn là bạn đồng ý với bà ấy 100%”, hay là “Bà ấy thường la toáng lên, nhưng sau 5 phút là mọi chuyện sẽ đâu vào đấy”, thậm chí có kẻ còn hồ đồ láo xược gọi bà là "kẻ phản bội", bà vẫn dễ dàng vượt qua những kể thối mồm ấy. Chúng nó chưa được gọi là người chứ chưa nói đến là đàn ông chân chính bà nhỉ?… Tuy nhiên, cho dù bà đã trải qua nhiều chức vụ cao cấp mà triệu triệu thằng đàn ông vẫn hằng mơ ước, cho dù tính cách của bà mạnh hơn đàn ông bao nhiêu lần chăng nữa thì bà cũng không bao giờ được đối xử với chúng tôi như vậy.

Thưa bà Dilma Russef,

Đến tận hôm nay tôi vẫn chưa hết bàng hoàng, hụt hẫng và đau đớn vì cái “sự cố ngoại giao” vô tiền khoáng hậu này. Nước chúng tôi có câu: “Lời chào cao hơn mâm cỗ”. Bà cứ thử nghĩ mà xem, khi bà muốn đến chào hỏi bắt tay thân thiện với ai đó mà người ta lại lạnh lùng quay đi thì bà sẽ cảm thấy thế nào? Hẳn là bà sẽ đau đớn và xấu hổ lắm. Nói như thế để bà biết rằng chúng tôi không dễ dàng bỏ qua cho bà vụ  này đâu, bà Russeff ạ.

Bà nhậm chức tổng thống vào ngày “tứ nhất” 01/01/2011, một ngày đẹp đối với người phương Đông chúng tôi. Với sự ủng hộ nhiệt tình của đương kim tổng thống lúc bấy giờ là ông Lula da Silva, người mà bà luôn coi như một người thầy, người anh trai yêu quí, bà đã đánh bại ứng cử viên Jose Serra để lên ngôi một cách vinh quang. Trong hai năm liên tiếp 2010 và 2011, tạp chí nổi tiếng FORBES đã xếp bà là một trong ba người phụ nữ quyền lực nhất thế giời. Mới đây thôi, tờ báo lừng danh TIME cũng đưa bà vào danh sách 100 người có ảnh hưởng nhiều nhất năm 2012. Như thế thì vinh quang và quyền lực của bà đã ở mức tột đỉnh. Cho dù như thế thì bà cũng đừng nên chủ quan. Theo những kiến thức mà tôi được học dưới mái trường thân yêu, chủ nghĩa mà bà đang dùng nó để vận hành đất nước Brasil yêu quí của bà thực ra đang ở vào thời kỳ “giãy chết”. Nó đang giãy thôi, còn nó chết lúc nào thì bà chẳng biết, tôi cũng chẳng biết, cũng chẳng ai có thể biết, may ra có trời mới biết được. Và đây mới là điều quan trọng, cho dù bà đang ở vị trí tột đỉnh nào đi chăng nữa thì bà cũng tuyệt đối không được đối xử với chúng tôi như thế, bà nhá.
Bác sĩ Lula da Silva đang chăm sóc sức khỏe cho cô em gái Rousseff

Bà gây ấn tượng mạnh mẽ cho tôi, đó là việc bà đã thẳng tay quét rác, quét sạch những quan chức tham nhũng ra khỏi bộ máy của bà. Bà đã không hề e sợ nguy cơ “mất hết cán bộ để làm việc”, điều mà ở nước tôi được coi là tế nhị. Tham nhũng ở nước tôi ai cũng biết, ai cũng cảm thấy, chỉ có điều không có bằng chứng mà thôi. Mà bà cũng đừng vội cười chúng tôi, điều kiện và hoàn cảnh nước tôi nó là đặc thù, đặc thù lắm bà ạ. Tôi đã từng bày tỏ lòng ngưỡng mộ và khâm phục của tôi đối với bà qua entry “Chống tham nhũng ở Brasil: 7 tháng sa thải 7 bộ trưởng”. (Nói thật với bà, nhìn những gương mặt bộ trưởng mà bà đã sa thải, tôi vẫn thấy tội tội làm sao ấy, vì ở nước tôi, mấy tay này cùng lắm là bị nhắc nhở phê bình mà thôi). Tuy nhiên, cho dù tôi có ngưỡng mộ và khâm phục bà đến đâu chăng nữa thì tôi vẫn buộc phải nói với bà rằng: bà không được phép đối xử với chúng tôi như thế, bà nhá.

Nước Brasil của bà đã làm cho cả thế giới ngả mũ kính trọng về những kỳ tích phát triển kinh tế. Theo IMF, năm 2011 nước của bà đã đạt GDP 2518 tỉ dollas, qua mặt nước Anh với 2481 tỉ để trở thành nền kinh tế lớn thứ 6 thế giới. Tôi đồ rằng cái tổ chức IMF này thật là phổi bò khi dám dự báo rằng vào năm 2016, nước của bà sẽ qua mặt nước Pháp luôn để đứng vào vị trí thứ 5. Viết đến đây, tôi bỗng đâm ra nghi ngờ cái vụ “giãy chết” nói ở trên, bởi những con số khủng sau đây của năm 2011 tính theo USD: Mỹ 15065 tỉ , Trung quốc 6988 tỉ, Nhật 5855 tỉ, Đức 3629 tỉ, Pháp 2808 tỉ, Anh 2481 tỉ, còn bọn Ý, Canada, Tây ban nha, Hàn quốc, Singapore… cũng nhiều, nhiều lắm. Riêng nước chúng tôi do những điều kiện đặc thù, mọi thứ cũng từ cái đặc thù này mà ra cả, thì khiêm tốn hơn với 122 tỉ. Đối với cá nhân tôi, GDP cao hay thấp chả có gì quan trọng, bà đừng có mà vội tự hào, chẳng qua là do chúng tôi … chưa cao mà thôi. Điều mà tôi cực kỳ hết sức muốn nhấn mạnh ở đây là: cho dù GDP của nước bà cao hơn GDP của nước tôi hai mươi mốt lần đi nữa thì bà cũng không có quyền đối xử với chúng tôi như thế, bà nhá.
Nhìn tấm ảnh này, không điên tiết mới là lạ!

Tôi cứ nhìn mãi vào tấm hình bà và gã Obama mới chụp tuần trước ở Hội nghị thượng đỉnh châu Mỹ, và tự nói với mình rằng làm sao mà lòng chúng tôi không sôi lên được. À thì ra vì cái thằng cha hào hoa điển trai này mà bà đã gây nên cái “sự cố ngoại giao” tày đình kia? Hay là bà có trọng trách phát biểu diễn văn khai mạc công kích mạnh mẽ bọn phương Tây, nhằm bảo vệ quyền lợi cho các nước trong châu Mỹ của bà, mà bà đã coi chúng tôi không ra cái đinh rỉ gì cả? Bà đã không suy nghĩ kỹ trước khi quyết định, nói như một câu quảng cáo quen thuộc trên tivi nước tôi.

Tiện đây tôi cũng nhắc với bà rằng sắp tới nước bà sẽ tổ chức hai sự kiện thể thao lớn nhất hành tinh là World Cup 2014 và Olympic 2016. Tôi không dọa đâu vì dọa dẫm là thói quen của bọn đế quốc, dùng vào đây phỏng có ích gì. Nhưng nếu bà vẫn tiếp tục coi thường chúng tôi như vừa qua thì chúng tôi sẽ tẩy chay cả hai sự kiện cho bà biết thế nào là lễ độ. Một khi các đội thể thao của chúng tôi không đến nước bà thi đấu, ở nhà chúng tôi tắt hết tivi không thèm xem mà chỉ xem thời sự VTV1 thôi, thì World Cup hay Olympic mà nước bà tổ chức có còn ra thể thống gì nữa, điều này hẳn là bà tự biết. Hoặc sắp tới chúng tôi sẽ xem xét tới khả năng cấm nhập cafe Brasil, thậm chi thực hiện cấm vận kinh tế đối với nước bà. Cũng rất có thể chúng tôi sẽ điều các cao thủ "lâm tặc" nổi tiếng thế giới của chúng tôi sang nước bà "công tác", bảo đảm trong 1 tuần khu rừng Amazon của bà sẽ trở nên bãi đất trống hoang tàn chó ăn đá gà ăn sỏi. Bà đừng tưởng chúng tôi không dám làm. Chẳng có điều gì mà chúng tôi không dám làm đâu. Thưa với bà rằng chúng tôi sẽ làm những gì chúng tôi có thể làm được. Bà Rousseff hãy cẩn thận, bà nhá. Xin gửi đến bà lời chào quyết thắng.