Hay
là: HÓA RA ĐẢNG NHÂN DÂN CAMPUCHIA CỦA ÔNG HUN SEN KHÔNG THEO CHỦ NGHĨA NÀO CẢ!
Hôm
nay 28-6-2013 là ngày kỷ niệm lần thứ 62 ngày thành lập Đảng Nhân dân
Campuchia, có tiền thân là Đảng Nhân dân cách mạng Campuchia. Tình cờ mình đọc
một bức điện mừng nên mới biết điều này.
Tìm
hiểu thông tin trên wikipedia, được biết thêm rằng Đảng Nhân dân cách mạng
Campuchia tách ra từ Đảng Cộng sản Đông dương năm 1951, sau các biến cố
lịch sử và vài ba lần đổi tên, đến năm 1991 mới có tên như ngày nay.
Hiện
tại, những người lãnh đạo cũ vốn là những người cộng sản thứ thiệt của Đảng Nhân dân cách mạng Campuchia vẫn tiếp tục
lãnh đạo Đảng Nhân dân Campuchia từ năm 1991 và là các lãnh đạo tối cao của nhà
nước . Đó là các ông Chea Sim – Chủ tịch Đảng kiêm Chủ tịch Thượng viện, Heng
Samrin – Chủ tịch danh dự Đảng kiêm Chủ tịch Quốc hội, Hun Sen – Phó Chủ tịch
kiêm Thủ tướng Chính phủ. Hiện nay, ông Hun Sen được coi là người nắm quyền lực
số 1 ở Campuchia.
Thực
sự, Đảng Nhân dân Campuchia xứng đáng là một đảng cầm quyền, có uy tín ngày càng cao đối
với người dân CPC. Trong tổng số 123 ghế của Quốc hội, Đảng Nhân dân CPC giành
được 64 ghế trong tổng tuyển cử năm 1998, 73 ghế trong tổng tuyển cử năm 2003
và 90 ghế trong tổng tuyển cử năm 2008.
Đảng
Nhân dân Campuchia lãnh đạo đất nước, đưa nền kinh tế từ chỗ hoang tàn bởi chế
độ Pol Pot và bởi cuộc chiến tranh 78-88, đến một nền kinh tế có tốc độ tăng
trưởng vào loại tốt nhất châu Á, từ 6% đến 14% mỗi năm. Theo tổ chức Tiền tệ
Thế giới IMF, dự báo năm 2013 và 2014, kinh tế Campuchia sẽ đạt mức tăng trưởng
lần lượt 6,7% và 7,4% (theo Wikipedia).
Ngày
28/7/2013 tới đây, Campuchia sẽ tổ chức tổng tuyển cử bầu Quốc hội. Các nhà
phân tích cho rằng khả năng chiến thắng của Đảng Nhân dân Campuchia là chắc
chắn, thậm chí còn vang dội hơn năm 2008. Và rồi ông Hun Sen sẽ tiếp tục
làm Thủ tướng sau 28 năm cầm quyền.
Đối
với người dân, uy tín của Đảng Nhân dân CPC cũng như của các ông Hun Sen, Chea
Sim, Heng Samrin được khẳng định là điều dễ hiểu, tựa như là những “tất yếu
khách quan” rất có tính”biện chứng”!
Điều
đáng nói là cùng với việc Nhà nước CPC quay trở lại chế độ quân chủ, thì từ khi
đổi tên năm 1991, Đảng Nhân dân CPC cũng từ bỏ luôn lý tưởng cộng sản chủ
nghĩa, bỏ luôn hệ tư tưởng Mác – Lênin. Bằng chứng là trong Điều lệ và Cươnglĩnh chính trị của Đảng, tuyệt nhiên không thấy bóng dáng của những cụm từ “xã
hội chủ nghĩa”, “cộng sản chủ nghĩa”, “Mác – Lênin”, “chuyên chính vô sản”,
“trung thành với lý tưởng của Đảng”, “diễn biến hòa bình”, “các thế lực thù
địch”…
Có
một số điểm rất đáng chú ý trong Cương lĩnh chính trị của Đảng Nhân dân
Campuchia mà mình thấy cần ghi ra đây:
- Từ
khi ra đời, Đảng NDCPC đã thực sự hy sinh vì lợi ích cao cả của dân tộc và của
nhân dân, để xây dựng một nước Campuchia độc lập, hòa bình, tự do, dân chủ,
trung lập và tiến bộ xã hội.
- Đảng
đã làm nòng cốt trong quá trình hòa giải dân tộc và mang lại hòa bình cho đất
nước và nhân dân, vì hòa giải dân tộc, đa nguyên dân chủ và sự phát triển là
những nguyện vọng cao quí của nhân dân.
- Đảng
NDCPC quyết tâm bảo vệ Hiến pháp, nhằm duy trì sự ổn định và hiệu quả của Chính
phủ Hoàng gia, mở rộng tự do dân chủ đa nguyên và sự tôn trọng các quyền của
con người, đề cao việc xây dựng một nhà nước pháp quyền.
- Đảng
NDCPC chấp nhận hệ thống dân chủ đa đảng và tự do làm nền tảng cơ bản cho chính
sách và hoạt động của Đảng.
- Đảng
NDCPC ủng hộ chế độ quân chủ lập hiến, bảo tồn và phát triển hệ thống chính trị
đa đảng và tự do dân chủ, một hệ thống bảo đảm được việc thực thi quyền chủ sở
hữu của người dân đối với đất nước, bảo đảm cho sự phát triển của dân chủ, tự
do và công lý xã hội.
- Đảng
NDCPC có nguyên tắc cơ bản về một nhà nước tiên tiến, là xây dựng Vương quốc
Campuchia thành một Nhà nước pháp quyền trên tinh thần tam quyền phân lập, đó là
lập pháp, hành pháp và tư pháp.
- Tất
cả công dân Campuchia, đồng bào của tất cả các dân tộc, cho dù họ có bất kỳ khác biệt nào trong quá khứ lịch sử hoặc trong vị trí xã hội, phải được bình đẳng về
quyền và nghĩa vụ trước pháp luật, được bình đẳng các lợi ích về xã hội, văn
hóa, giáo dục, y tế và các lĩnh vực khác.
- Đảng
NDCPC, đã hy sinh rất nhiều cho quá trình hòa bình của đất nước,sẽ tiếp tục
chân thành thực hiện chính sách hòa giải dân tộc, đoàn kết với tất cả các lực
lượng yêu nước, bất kể họ có sự khác biệt nào trong quá khứ, trong xu hướng
chính trị và vị trí trong xã hội, nhằm đoàn kết tất cả để bảo vệ và xây dựng
quê hương trong không khí hòa bình, anh em và hiểu biết lẫn nhau.
- Đảng
NDCPC sẽ tiếp tục cải cách, xây dựng và củng cố Lực lượng vũ trang Hoàng gia là
một quân đội quốc gia thống nhất, được trang bị kỹ thuật hiện đại và có đầy đủ
khả năng hoàng thành nghĩa vụ bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ của Vương quốc Campuchia,
bảo vệ chính quyền và bảo vệ nhân dân theo qui định của Hiến pháp.
- Đảng
NDCPC tiếp tục củng cố lực lượng cảnh sát có đầy đủ tinh thần yêu nước, lòng
trung thành, trình độ chuyên môn cao và kỹ thuật hiện đại nhẳm đảm bảo thực
hiện tốt nhiệm vụ bảo vệ an ninh và trật tự công cộng.
Bên trái: Logo của Đảng NDCPC, không còn chút dấu vết của Đảng Nhân dân cách mạng khi xưa.
Bên phải: Các Đại ca mắc trọng bệnh suy thoái đạo đức tư tưởng chính trị cao độ: Heng Samrin (79 tuổi), Chea Sim (81 tuổi), Hun Sen (62 tuổi). Ảnh: cppparty.blogspot.com
Ôi chao, còn nhiều lắm. Nhưng bấy nhiêu thôi cũng đủ để thấy rằng Đảng NDCPC đã không còn đi theo “lý tưởng cao đẹp” của ông Mác, ông Lenin nữa rồi. Điều mà mình “vô cùng đau khổ” là hiện thời cũng chưa thấy nói Đảng này theo chủ nghĩa gì.
Còn
những ông Hun Sen, Chea Sim, Heng Samrin … cũng đã “nhắm mắt đưa chân”, trở
thành những con người khác hẳn, không còn chút “phẩm chất khí tiết khí phách” nào của "người chiến sĩ năm xưa".
Nếu
ở nước khác thì hẳn là mấy ông này sẽ bị gán cho cái tội suy thoái về tư tưởng,
về phẩm chất đạo đức chính trị. Và bị khai trừ khỏi chi bộ là cái chắc.
Nhưng
nếu mấy ông suy thoái mà làm cho đất nước Campuchia ngày càng thịnh vượng và
giàu đẹp, người dân CPC ngày càng hạnh phúc sung sướng trong không khí tự do
dân chủ, thì cũng đáng để “suy thoái” lắm, mấy ông nhẩy?
“Suy
thoái” mà như thế, xứng đáng được gọi là “sự suy thoái vĩ đại”!