Thứ Hai, 25 tháng 2, 2013

ÔNG NGUYỄN BÁ THANH: BÁC HỒ TỪNG LÔI XỀNH XỆCH MAO TRẠCH ĐÔNG QUA MÁT-XCƠ-VA GẶP XÍT-TA-LIN !

Đây là một phần bài nói của ông Nguyễn Bá Thanh trước 4.500 cán bộ các cấp của Đà nẵng (Nguồn:  YOUTUBE ). Mời bà con đọc qua chút xả xì-trét cho đỡ … tức !
30-4-1975 ta giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước, giang sơn thu về một mối. Như vậy sau 117 năm kể từ ngày Pháp nổ phát súng xâm lược vào Đà nẵng 1858 mở đầu cho cuộc xâm lược. Như các đ/c biết trong kháng chiến đứng đầu là Chủ tịch Hồ Chí Minh và bộ tham mưu tối cao có đức có tài, những tên tuổi như Lê Duẩn, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Nguyễn Văn Linh…, góp phần vào trong chiến thắng chống Mỹ. Phải nói uy tín của Đảng đối với dân gần như tuyệt đối. Đảng gắn bó máu thịt với dân, dân rất tin Đảng.
Nhà tan cửa nát cũng ừ,
Thắng giặc Mỹ, ta sẽ được chừ, sứớng sao !
Có những gia đình như gia đình mẹ Thứ, chồng và con gần cả chục người hy sinh. Có những người mẹ lần lượt tiễn những người con cuối cùng mình rứt ruột đẻ ra để tham gia chiến đấu chiến thắng Mỹ.
Nhưng sau giải phóng miền Nam 1975, phải nói rằng những người cộng sản Việt Nam quá say sưa với chiến thắng, cứ tưởng mình thắng Mỹ là nhất rồi. Không có gì khó hơn thắng Mỹ mà còn làm được thì các thứ khác cũng làm được. Bắt đầu chủ quan, bắt đầu duy ý chí. Các đ/c nhớ lại Quỳnh lưu Nghệ an không? Thay trời đổi đất sắp đặt lại giang sơn. Mo cơm cùng với mắm cà quyết tâm xây dựng chủ nghĩa xã hội. Mắm cà với mo cơm mà xây dựng cái gì?
Rồi bắt đầu nhập các tỉnh lại. Úi chu choa! Nhập các tỉnh Bình Trị Thiên. Dân mà đi ở dưới lên tỉnh phải đi hai ngày đường. À, Bình Trị Thiên hay là Thiên Trị Bình? Rồi các tỉnh trong này, Nghĩa Bình, Phú Khánh… rồi nhập hết. Người ta có câu ca:
Tỉnh dài huyện rộng xã to
Tỉnh lo phần tỉnh, dân lo phần mình.
Rứa cũng không nghe, cứ nhập dzô. Sau này phải chia tách ra như các đ/c biết. Mơ mơ màng màng !
Hồi nớ còn nhớ đ/c Phạm Tuân đi tàu vũ trụ với Go-rơ-bát-cô đó. Tất nhiên mình cũng vinh dự là người Việt Nam đầu tiên lên vũ trụ. Thế nhưng ở Hà nội lập tức xuất hiện câu ca liền:
Nước này còn lắm gian truant,
Việc gì phải phóng Phạm Tuân lên trời?
Vậy là có thơ liền!
Và do say sưa chiến thắng, Đảng bắt đầu buông lỏng sự lãnh đạo, chính quyền bắt đầu buông lỏng sự quản lý nhà nước và cán bộ đảng viên bắt đầu thoái hóa biến chất. Những điều trước kia không bình thường thì dần dần bắt đầu bình thường.
Phải nói cái đường lối ngoại giao của chúng ta chưa thật khéo cho nên ta phải vướng vào hai cuộc chiến tranh : Biên giới phía Bắc, Biên giới Tây Nam. Chúng ta phải đụng độ với ông bạn khổng lồ phương Bắc. Trung Quốc xua hàng mấy chục sư đoàn kể cả xe tăng tràn sang 6 tỉnh phía Bắc, hướng Hà nội mà tiến. Lúc đó những lời hịch của cha ông ngày xưa, của Lý Thường Kiệt lại vang lên. Mở đài phát thanh ra là nghe :
Nam Quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư !
Rồi những lời hịch của Quang Trung lại vang lên :
Đánh cho nó chích luân bất phản
Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn
Đánh cho sử tri Nam Quốc sơn hà chi hữu chủ !
Liên tục trên đài phát thanh ! Và những con em chúng ta lại lên đường ra trận bảo vệ biên cương. Cùng một lúc trị cái đám Pôn Pốt – Iêng Sary, cứu họa diệt chủng Cam-pu-chia , đồng thời bảo vệ nhân dân mình. Cứ tối tối tràn sang giết hàng chục người vứt xuống sông. Đám Pôn Pốt tàn ác như thế nào các đ/c biết rồi. Một mặt phải đối phó với phương Bắc vô cùng vất vả.
Các đ/c nhớ rằng,tất nhiên tôi xét lại lịch sử theo quan điểm cá nhân tôi là như thế. Nếu Bác Hồ còn sống thì chưa chắc xảy ra hai cuộc chiến tranh này đâu. Với cái đường lối ngoại giao khéo léo tài tình, Bác Hồ sẽ tránh được hết !
Có những chi tiết báo chí không nêu đó thôi. Chứ thực chất năm 1951, Bác Hồ từ Việt Nam qua Trung quốc. Ổng nói làm sao, ổng rủ rê làm sao mà Mao Trạch Đông đi cùng Bác Hồ qua tít Mát-xcơ-va để gặp Xít-ta-lin.  Gặp Xít-ta-lin rồi, Xít-ta-lin thì có biết Mao Trạch Đông của cách mạng Trung Quốc, nhưng Việt Nam hồi đó chưa có tên tuổi chi hết. Bác Hồ mới bảo là : ông chưa biết tui, ông này thì ổng biết tui, thôi thì ông viện trợ qua cho ông này rồi giúp cho tui để tui về chiến đấu với thực dân Pháp, tui giành độc lập. Xít-ta-lin đồng ý.
Cho nên giai đoạn một số vũ khí của Liên Xô cộng một số vũ khí Trung Quốc đã giúp ta trong kháng chiến chống Pháp là bắt đầu từ cuộc đi đó. Một nước lớn như thế, Trung Quốc là nước lớn chứ không phải nhỏ. Nhưng mà Bác Hồ qua, ổng thuyết phục sao đó mà ảnh (tức là Mao Trạch Đông) xách cặp đi cùng với Bác. Lôi xềnh xệch nó đi qua tới Mát-xcơ-va ! Giỏi như thế đó !
Còn mình chừ mình nói loạng quạng, loạng quạng...

28 nhận xét:

Unknown nói...

Tôi cũng đã xem video, quả thực hay

Nặc danh nói...

hic, không biết tư liệu này ông Bá tìm ở đâu ra vậy hè? ai biết chỉ giùm?

Nặc danh nói...

Hay quá. Bài này xứng đáng được đăng trên trang nhất báo Nhân dân để cán bộ và đảng viên học tập. Nguyễn Bá Thanh đúng là một tài năng lớn, nhà hùng biện kiệt xuất của đảng ta. Đồng chí X dè chừng kẻo đến lúc lại không còn thời gian để rút kinh nghiệm, phê và tự phê đâu.

Nặc danh nói...

Noi phet thoi

Nặc danh nói...

!!!

Nguyễn An Liên nói...

Nghe NBT thì bán cả lúa giống mà ăn....mày !

Người Đà Nẵng nói...

Siêu mỵ dân mà !

Người Đà Nẵng nói...

Mấy ông không biết ngồi đó nói phét!, về Đà Nẵng mà tìm hiểu.

thằng nhà quê nói...

Tôi ở tít tận cùng đất nước, chẳng bà con thân thuộc gì với ông Nguyễn (Bá Thanh), tất nhiện, chẳng có ân huệ gì từ ông Nguyễn, nhưng tôi có đến Đà Nẵn đôi lần thời ông Nguyễn trị vì... thú thật, so với nhiều thành phố có tiếng trong cả nước thì Đà nẵng làm được rất nhiều chuyện, tất nhiên công không phải một mình ông Nguyễn, tôi hiểu điều đó. Nhưng so với thời cuộc bây giờ, thì theo ngu ý của tôi cả nước Nam ta chẳng có ai bằng ong Nguyễn. Còn từ xưa người ta nói: làm nhiều sai nhiều, làm ít sai ít, không làm chẳng có gì mài sai. Tôi thì tôi thích làm nhièu, tôi cũng theo tiề nhân mà ngẫm câu :" lấy đại cuộc làm trọng", cái sai nhiều đó mà lợi cho dân cho nước thì đ1o lại cái sai đáng được khuyến khích, đã làm cho dân cho nước thì sẽ đụng chạm đến không ít người, và bản thân tôi cũng thích ông Nguyễn ở chổ ông nói rằng "...vừa ăn vứa phá...", suy ra ăn thì phải làm chứ đừng vừa ăn vừa phá. Tôi ở miền tây nên thấy dòng tộc đồng chí X vùa ăn vừ đạp đổ chớ không còn là phá nữa...

hok nói...

Nghe thằng cha này bốc phét tức như bò đá!

Nặc danh nói...

Tôi rất nể phục Ông này nhưng không biết ông có người con trai nào tên là "Nguyễn Bá Vịnh" không?

Nặc danh nói...

CS ông nào mà không nói láo

Nặc danh nói...

Quan chuc may nguoi duoc nha bac Ba de nhan dan duoc nho???

hoang anh lam nói...

Phạm Tuân thì chỉ quá giang
Có chi mà phải hét vang cả trời.

Tân Cận nói...

Tôi thấy ông Nguyễn Bá Thanh có lối nói dân dã nhưng tầm nhìn về quảng lý-cải cách của ổng thì ít người dc như ổng.xã hội ta rất cần những người như ông Nguyễn Bá Thanh.

Nặc danh nói...

Ông Thanh nói năng mạnh mồm vung vít thế nhỉ? Chả biết sợ là gì

Nặc danh nói...

Bac Thanh noi cai gi nghe cung lot lo tai. Lam quan phai nhu rua....

Nặc danh nói...

Bac Thanh noi cai gi nghe cung lot lo tai. Lam quan phai nhu rua....

Nặc danh nói...

Cùng một nòi cả thôi, bay gio da ro la anh cua Dinh La THang roi.

Nặc danh nói...

cong san thi thang nao cung giong nhau ! lua bip, noi xao, mi dan....noi, noi, noi ! lam thi chua thay...

Nặc danh nói...

Nổ pà cố, trong ao hồ thì vậy đi ra biển chỉ đứng nhìn.

Nặc danh nói...

Bác nào còn link video này không, youtube nó gỡ mất tiêu rồi, em chưa kịp xem...

Nặc danh nói...

Ngày Phạm Tuân bay lên vũ trụ, nước mình đang đói quá, thế nên có câu thơ:
Sao không xin gạo xin mì
Xin nhờ vũ trụ làm gì hở Tuân

Nặc danh nói...

Rất hay,không ngờ Ba Thanh giỏi thế,cám ơn Trọng Lú đã phát hiện và giao việc trọng đại cho Bá Thanh:Một nhân tài Cồn Dầu!

Nặc danh nói...

Đà nẵng phát triển được như ngày hôm nay là nhờ rất lớn vào công lao của NBT . Tuy nhiên, ngay cả đến thánh nhân cũng vẫn có kẻ ko ưa. Thử hỏi cái bọn ngoác mồm ra chê NBT , nếu được ở cương vị của ông có làm được bằng 1/ 1000 việc ông đã làm hay ko mà chỉ ngồi nói phét là giỏi mà thôi

Nặc danh nói...

Trong số các ông trong nước hiện giờ tôi mê nhất ông này, nói năng cứ tửng tửng vậy mà sắc sảo đúng cốt lõi vấn đề. Thật tiếc cho đất nước ta có nhân tài mà chưa được cầm lái. Tôi thấy ông Thanh quả là người vừa có tâm vừa có tài có trí, đầy bản lĩnh và quả cảm. Chắc chúng ta phải chờ một thời gian nữa cho hội tụ đủ nhân duyên để ông có thể làm cái gì đó cho đất nước khốn khổ này...

Nặc danh nói...

Cảm phục ông NBT và hy vọng ông "làm tới" trong vai trò trưởng ban chống tham nhũng

Nặc danh nói...

cứ nghe cán bộ đảng nói là mình lại đau bụng , mình phải đi wc đây